Đa số nghĩ đến một bố cục có các đối tượng sắp được thể hiện. Và người ta quan tâm quá ít đến chủ đề, hoặc không tập trung. Thật ra việc đặt chủ đề đúng chỗ có thể rất quan trọng.
Với ánh sáng và bóng tối, chúng ta sẽ bước vào một thế giới kỳ ảo và luôn thay đổi. Bóng tối và ánh sáng làm cho vật thể biến dạng và tạo cho chúng những nét kỳ diệu, dù trong thực tế những vật thể ấy rất đơn giản, tầm thường. Di chuyển một luồng sáng trước một vật hay một khuôn mặt có thể thấy ngay những thay đổi diệu kỳ.
Tuy nhiên, trong truyện tranh, khó có thể đặt ra một tỷ lệ chung cho mọi phong cách. Ví dụ một nhân vật vẽ theo phong cách Cartoon chỉ có chiều cao 5 đầu nhưng nếu quy đổi ra chiều cao thực tế nhân vật đó chưa chắc đã thấp hơn một nhân vật vẽ theo phong cách tả thực có chiều cao 7,5 đầu. Như vậy, mỗi phong cách lại có một tỷ lệ đầu khác nhau.
Tranh vẽ là kết quả của cảm xúc cá nhân cho nên các nghệ sĩ thuộc mọi thời đại đều muốn tạo cho mình một phong cách riêng. Tất cả đều phụ thuộc vào kiến thức, cảm xúc và khả năng sáng tạo của họ. Hãy so sánh bút pháp tỉ mỉ trong tranh Durer, bút pháp mang tính khoa học trong tranh Vinci, sự bồng bột trong tranh Michel – Ange hay sự tinh khiết trong tranh Raphael.