Hình họa

Học vẽ- Vẽ người

Học vẽ hình họa người quan trọng nhất đó là hình dáng, tỉ lệ và mối tương quan về độ đậm nhạt giữa các bộ phận với nhau. Học vẽ hình họa người không yêu cầu phải quá giống mẫu, quá chi tiết mà phải biết lược bỏ những chi tiết không quan trọng, điều này người mới học vẽ hình họangười bao giờ cũng bị vấp phải. Bởi vì khi học vẽ hình họa tượng ( là thực thể tĩnh) thường chỉ tả những chi tiết nhỏ, còn khi học vẽ hình họa người ( thực thể động ) nhiều chi tiết và tổng thể lớn. Khi người hoc ve nắm được các quy tắc và yêu cầu của một bài hình họa người thì sẽ không bị các lỗi trên. Trước khi hoc ve hình họa ta cần phải nhớ các yêu cầu sau: - Dáng bao gồm các dáng mẫu đứng, ngồi ( hai chân song song, gập, duỗi ), nằm...vv , nhưng phổ biến nhất vẫn là dáng ngồi. - Tỉ lệ bao gồm tỉ lệ giữa đầu, cổ, thân (ngực, eo, hông),tay, chân... so với dáng chung của mẫu. Các tỉ lệ sai cần phải tránh: Đầu quá to (nhỏ) so với người, chân tay quá dài so với thân..vv. - Mối tương quan về đậm nhạt bao gồm: Đậm nhạt về nét , cách phân mảng, độ đậm của các bộ phận trên cơ thể với nhau. VD: mặt quá đậm trong khi tổng thể cả người lại nhạt, đầu gối bị lẫn không tách ra khỏi đùi ..vv Trong dạy vẽ thường có nhiều cách dạy khác nhau, tuy nhiên chủ yếu vẫn phải chú trọng giai đoạn dựng hình, gợi dáng tổng thể. Mỗi cách dạy là mỗi một phong cách khác nhau, điều đó giúp cho người hoc ve hình họa có thêm những hiểu biết mới và từ đó tạo ra cho mình một phong cách vẽ hinh họa riêng. Trong sách dạy vẽ hình họa nói chung, thường hướng dẫn không được chi tiết nên người mới hoc ve hình họa không nắm được hết. Chính vì vậy người hoc ve cần vận dụng và sưu tầm nhiều tài liệu để từ đó chắt lọc kiến thức cho mình.

Vẽ tượng

Học vẽ đầu tượng là một môn nằm trong các môn thi của một số trường nghệ thuật như: ĐH Kiến Trúc Hà Nội,Sp Nhạc họa Trung Ương, Viện ĐH Mở Hà Nội, Khoa sư phạm - Đh sp Hà nội...Các trường này thi khối H và V. Luyện thi khối H khác với luyện thi khối V ở các môn thi : Luyện thi khối h bao gồm: Văn, hình họa (vẽ đầu tượng) và bố cục màu ( trang trí ) Luyện thi khối v bao gồm: Toán, lí, vẽ đầu tượng và đề phụ Để luyện thi khối h,v tốt cần nắm vững các khái niệm sau: 1. Học vẽ Dựng hình (A.to build shape; P.con-struire la forme) Phác hình các vật thể theo các bước lên giấy sau khi quan sát mẫu. Đối với học vẽ, dựng hình là công việc đầu tiên của người vẽ khi muốn thể hiện những gì trên mặt tranh. Để dựng được hình có tỉ lệ chung không bị sai lệch nhiều, sát với mẫu và vững chắc, người vẽ phải dùng que đo, dây dọi và những đường nét thẳng, ngang để phân chia, kiểm tra các bộ phận của vật mà mình định vẽ. Có nhiều phương pháp dựng hình. Các sách dạy vẽ sơ cấp, phổ thông thường dạy học sinh dựng hình bằng cách: quan sát mẫu, phác khung hình trước rồi phác các nét thẳng, nhẹ, ghép lại để tạo thành hình chu vi của đồ vật định vẽ trong khung hình đó (khung hình này đã được ước lượng theo tỉ lệ của đồ vật định vẽ). Có một phương pháp nữa là phác ngay các hình thể sơ bộ lên giấy sau khi đã quan sát thật kĩ mẫu rồi sửa dần, dựa trên cơ sở đo và so sánh các tỉ lệ v.v... Người ta có thể chọn và áp dụng phương pháp dựng hình nào thích hợp với từng trình độ Sau đây là những bài vẽ đầu tượng theo nhiều cách vẽ khác nhau, nhưng cơ bản nhất vẫn là giai đoạn dựng hình,phân mảng, nét đậm nhạt và lên bóng. Để vẽ một bài vẽ đầu tượng thành công đòi hỏi phải trải qua nhiều quá trình quan sát và cách dựng hình chắc chắn. 2.Hoc ve Đánh bóng (A. to make shadow; P.ombrer) Vẽ những bóng tối khác nhau và chừa lại những chỗ sáng ở trong tranh dựa theo bóng của đồ vật tạo ra do ánh sáng chiếu vào nó. Đánh bóng tạo ra không gian trong tranh, tạo khối và bề dày của vật thể. Muốn đánh bóng tốt phải nheo mắt lại để tìm những bóng lớn trên mẫu rồi phân chia thành hai bên sáng tối theo mắt quan sát, sau đó, phải tìm trong mảng tối những chỗ sáng hơn để làm cho bức tranh có chiều sâu hơn. Người ta đánh bóng bằng cách gạch nhiều nét sẫm nối tiếp nhau hoặc chồng lên nhau (các độ đậm này khác nhau). Đánh bóng khéo là biết kết hợp đúng độ sáng tối của mẫu, như vậy vật thể sẽ như nổi khối, có bề sâu, bề dày - tạo ra một không gian cho đồ vật trong tranh. 3.Hoc ve Bóng chính (A.poper shading; P.ombre propre) Phần khuất không được chiếu sáng của một vật trong không gian. Mọi vật trong không gian, khi có ánh sáng chiếu vào đều có những phần sáng và những phần tối. Phần sáng là phần trực tiếp nhận ánh sáng. Phần tối là phần khuất ánh sáng, được gọi là bóng chính của vật. Khi một vật gồm những diện phẳng liền nhau (ví dụ: một cái hộp vuông, một viên gạch…) thì bóng chính rất rõ và dứt khoát. Khi đồ vật là một khối hình cầu như quả bóng, thì bóng chính không dứt khoát, phần tối chuyển mờ dần sang phần sáng. Bóng chính trên một vật có độ đậm nhạt khác nhau, có vị trí và hình thù khác nhau tuỳ theo cấu trúc của vật đó, đồng thời, tuỳ theo cường độ và vị trí của nguồn sáng chiếu vào mẫu. Khi vẽ người, bóng chính phải ăn khớp với giải phẫu, cấu trúc của con người. Để diễn tả bóng chính trên một bài hình hoạ, trước tiên, ta phải nhìn toàn bộ, nhận định những mảng bóng lớn, liên tục; dim mắt lại để giản lược bớt những mảng bóng vụn vặt, phức tạp, rồi sau đó mới đi vào từng phần, phân biệt vị trí, hình thức, độ đậm nhạt của từng bộ phận, làm thế nào cho các bộ phận, các chi tiết hài hoà, nhuần nhuyễn với nhau trong toàn bộ bức tranh. 4.Hoc ve Bóng đổ (A.projected shadow; P.ombre portée) Bóng của một vật được hiện lên xung quanh vật đó khi có một nguồn sáng rọi vào đó. Ví dụ như bóng của một người đổ xuống sân khi đi ngoài nắng; bóng hàng cây đổ xuống đường dưới ánh trăng; bóng một thiếu phụ hiện lên tường khi tay cầm ngọn đèn v.v… Bóng đổ có hình thù to nhỏ, dài ngắn khác nhau, có độ đậm nhạt thay đổi tuỳ hình dáng của vật đó, tuỳ vị trí và cường độ của nguồn ánh sáng. Nguồn ánh sáng càng mạnh thì bóng đổ càng đậm. Nguồn ánh sáng yếu thì bóng đổ chỉ mờ mờ. Buổi sáng, khi mặt trời còn ở thấp thì bóng đổ của cây cối rất dài, càng về trưa bóng đổ càng ngắn lại, rồi càng về chiều lại càng dài ra. Đó là do sự di chuyển của Trái Đất so với Mặt trời. Khi vẽ một vật, một con người hay một nhóm tĩnh vật nào đó, ta cần chú ý diễn tả đúng cả bóng chính và bóng đổ thì khối và không gian mới được lột tả chính xác và gợi cảm (cần phân biệt được bóng của bản thân mỗi bộ phận với bóng tối của bộ phận khác ngả xuống). Bóng đổ còn được gọi là bóng ngả. 5. Hoc ve Phản quang (A. reflection; P. reflet) Anh sáng chiếu gián tiếp từ vật này qua vật kia. Ví dụ: ánh sáng mặt trời chiếu vào một mảng tường trắng, rồi từ mảng tường đó có một loạt ánh sáng khác hắt vào một người mẫu đứng sát bức tường, vậy người mẫu đã nhận được ánh sáng ánh sáng phản quang. ánh sáng phản quang bao giờ cũng yếu hơn ánh sáng gốc, trừ ánh sáng phản quang của những tấm gương. Khi quan sát mẫu vẽ, người ta phải chú ý đến sự phản quang để diễn đạt trên tranh những điểm hoặc các mảng màu tinh tế.

Học vẽ - Hình họa

Học vẽ - Hình họa. Trước hết hình họa không phải là một bức vẽ nói chung mà là một bài vẽ nghiên cứu cơ bản. Hình họa giúp sinh viên có cách nhìn, cách vẽ có căn cứ khoa học và có phương pháp để dần hướng tới phối hợp một cách thống nhất nhịp nhàng giữa con mắt và bàn tay, nhằm diễn tả được đối tượng lên mặt giấy một cách chân thực và đạt giá trị thẩm mỹ. Khái niệm đúng, giống, chân thực trong nghệ thuật hoàn toàn không đồng nhất với khái niệm đúng, giống, chân thực như trong một vài phạm trù khác. Các khái niệm này bao giờ cũng hàm trong đó chất lượng thẩm mỹ. Nghĩa là phản ánh không nguyên xi các sự kiện mà phải có chọn lọc được những nét đặc trưng , tiêu biểu đồng thời có tính khái quát của sự kiện. Trong lĩnh vực này chúng ta hãy lắng nghe và nên suy nghĩ một cách nghiêm túc những phát biểu của các danh nhân văn hóa: - " Mắt người tái hiện lại và sự thỏa mãn một cách khác với loài vật, tai con người khác với tai các loài vật kém phát triển " (Mác - Anghen về nghệ thuật ) - " Trong nghệ thuật, điều quan trọng không phải là cái đúng của các sự kiện, mà là cái đúng của tâm lý sự kiện " (M.Goocki) - " Con mắt của chúng ta thấy tất cả, nhưng trí óc của chúng ta chỉ chọn lọc những cái gì mà nó cho là đẹp " ( N. Put- xanh, danh họa Pháp ) - " Tranh hay ở chỗ vừa giống vừa không giống, giống là mị tục, không giống là lỗi thời " ( Tế Bạch Thạch - danh họa Trung Hoa ) Từ những ý kiến trên, chúng ta hãy xem những tác phẩm của các danh họa trên thế giới như: Michelangelo, Ra-pha-en, Leonardo di ser Piero da Vinci...Chúng ta đều thấy những nét tiêu biểu nhưng hết sức chân thực, hết sức giản dị và luôn làm ta xúc động bởi chiều sâu tâm lí của các bức hình cũng như về mặt nghệ thuật. Đối với người thầy hướng dẫn cần giúp các em sinh viên không sa đà vào các chi tiết vụn vặt, không tiêu biểu mà phải có cái nhìn khái quát, biết đưa vào bài các đường nét đã được chọn lọc và biết tổ chức chúng lại thành một bức tranh có chất lượng khá về các mặt. Tránh quan niệm sai lầm học vẽ tức là trông thấy sao vẽ thế ấy. Lối vẽ sẽ làm hạn chế khả năng vươn lên của các em. Mặt khác, phải phân tích cho các em hiểu chỗ yếu kém trọng việc bịa đặt tùy tiện, cái lối làm ra vẻ sáng tạo, vẽ muốn khoe khoang nhưng lòe người xem bằng kĩ thuật. Mỗi bức vẽ cần đặt ra yêu cầu và nhiệm vụ từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp.

 Giáo trình hình họa

Hình họa mỹ thuật công nghiệp, giáo trình dạy hình họa do Thầy Trịnh Ngọc Lâm ( nguyên chủ nhiệm khoa cơ bản - thành viên hội đồng chấm thi ĐH ) biên soạn. Giáo trình hình họa chi tiết bao gồm quá trình dựng và lên sắc độ dành cho những bạn sinh viên 1. YÊU CẦU CỦA MỘT BÀI HÌNH HỌA Trước hết hình họa không phải là một bức vẽ nói chung mà là một bài vẽ nghiên cứu cơ bản. Hình họa giúp sinh viên có cách nhìn, cách vẽ có căn cứ khoa học và có phương pháp để dần hướng tới phối hợp một cách thống nhất nhịp nhàng giữa con mắt và bàn tay, nhằm diễn tả được đối tượng lên mặt giấy một cách chân thực và đạt giá trị thẩm mỹ. Khái niệm đúng, giống, chân thực trong nghệ thuật hoàn toàn không đồng nhất với khái niệm đúng, giống, chân thực như trong một vài phạm trù khác. Các khái niệm này bao giờ cũng hàm trong đó chất lượng thẩm mỹ. Nghĩa là phản ánh không nguyên xi các sự kiện mà phải có chọn lọc được những nét đặc trưng , tiêu biểu đồng thời có tính khái quát của sự kiện. Trong lĩnh vực này chúng ta hãy lắng nghe và nên suy nghĩ một cách nghiêm túc những phát biểu của các danh nhân văn hóa: - " Mắt người tái hiện lại và sự thỏa mãn một cách khác với loài vật, tai con người khác với tai các loài vật kém phát triển " (Mác - Anghen về nghệ thuật ) - " Trong nghệ thuật, điều quan trọng không phải là cái đúng của các sự kiện, mà là cái đúng của tâm lý sự kiện " (M.Goocki) - " Con mắt của chúng ta thấy tất cả, nhưng trí óc của chúng ta chỉ chọn lọc những cái gì mà nó cho là đẹp " ( N. Put- xanh, danh họa Pháp ) - " Tranh hay ở chỗ vừa giống vừa không giống, giống là mị tục, không giống là lỗi thời " ( Tế Bạch Thạch - danh họa Trung Hoa ) Từ những ý kiến trên, chúng ta hãy xem những tác phẩm của các danh họa trên thế giới như: Michelangelo, Ra-pha-en, Leonardo di ser Piero da Vinci...Chúng ta đều thấy những nét tiêu biểu nhưng hết sức chân thực, hết sức giản dị và luôn làm ta xúc động bởi chiều sâu tâm lí của các bức hình cũng như về mặt nghệ thuật. Đối với người thầy hướng dẫn cần giúp các em sinh viên không sa đà vào các chi tiết vụn vặt, không tiêu biểu mà phải có cái nhìn khái quát, biết đưa vào bài các đường nét đã được chọn lọc và biết tổ chức chúng lại thành một bức tranh có chất lượng khá về các mặt. Tránh quan niệm sai lầm học vẽ tức là trông thấy sao vẽ thế ấy. Lối vẽ sẽ làm hạn chế khả năng vươn lên của các em. Mặt khác, phải phân tích cho các em hiểu chỗ yếu kém trọng việc bịa đặt tùy tiện, cái lối làm ra vẻ sáng tạo, vẽ muốn khoe khoang nhưng lòe người xem bằng kĩ thuật. Mỗi bức vẽ cần đặt ra yêu cầu và nhiệm vụ từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp. 2.CÁCH THỨC TIẾN HÀNH MỘT BÀI HÌNH HỌA Trước khi bắt tay vào vẽ thầy giáo kiểm tra tư thế đứng hoặc ngồi của sinh viên, sau đó là cách gọt bút chì, cầm bút, cách sử dụng dây dọi, que đo. Khi chọn chỗ vẽ phải chú ý sao cho tầm mắt có chỗ bao quát được toàn bộ đối tượng, mà không phải quay đi quay lại ảnh hưởng đến vị trí của điểm trông theo luật thấu thị. Thông thường ta ngồi cách mẫu 2 lần chiều cao hoặc chiều rộng nhất của nó là vừa. không nên bao giờ để bóng trước mặt che lấp vật mẫu mà phải để theo hình chữ v phía tay phải là bảng. Phía tay trái là mẫu. Đặt như vậy có thể dễ dàng bao quát cả đối tượng vẽ cũng như bài vẽ. Riêng những bài vẽ phải dùng bảng bảng lớn thì không nên dùng ghế ngồi mà nên đứng. Vì ngồi không thể bao quát được toàn bộ bài, tranh thông thường là đứng để vẽ, trừ những tranh nhỏ như khắc gỗ, hoặc lụa hoặc những bức chân dung bán thân. Thầy giáo cũng nên lưu ý các em xem cách gọt bút chì có đúng không. Không nên gọt bút chì tù quá khó vẽ, nên gọt bút chì bằng dao sắc để khỏi gẫy ruột chì và nhọn quá cũng dễ gẫy mà tù quá thì khó vẽ, chóng mòn phải gọt luôn mất thời giờ. Cách cầm bút không nên cầm như bút viết mà phải cầm gần như ngửa lòng bàn tay bằng ngón trỏ và ngón cái và đỡ bằng ngón giữa. Ngón út có thể tì vào giấy,làm chừng.Không nên cầm bút chì ngắn quá, khó vẽ, nếu ngắn có thể dùng quản bằng tre hoặc sắt cắm vào cho đủ độ dài từ 15 đến 20cm là vừa.Cách cầm bút như vậy lúc đầu có thể ngượng nhưng khi đã quen rất dễ sử dụng, dễ tạo nên những nét vẽ phóng khoáng, dứt khoát. Đặc biệt khi gại trên mặt giấy nét vẽ xốp nhẹ nhàng tạo tiền đề cho việc diễn tả có chất lượng thẩm mỹ sau này. Thầy giáo cũng nên lưu ý cách đo của các em học sinh và nên giải thích cho các em rõ là chỉ nên dựa vào que đo giấy dọi để tính những tỉ lệ lớn không nên đo quá chi li. Mục đích chính của nó là để kiểm tra xem vẽ đã đúng tỉ lệ kích thước chưa. Que đo dài bằng que đan len là vừa( 40cm). Khi đo tay phải thẳng tạo thành một góc vuông với đường nhìn của mắt. Nếu không vuông số liệu đo sẽ sai. Giây rọi dùng để xác định đường trục và cách vị trí quan trọng của mẫu nằm trên đó, cũng như các đường song song của trục. Ví dụ đầu ngực, bụng, đầu gối ,gót chân hoặc vai, hông, bàn chân..v.vv...tùy theo tư thế của mẫu. Nếu là mẫu tĩnh vật thường ít phải đo hơn mà dùng ước lượng là chính. Mẫu là kiến trúc thì phải đo nhiều hơn. Chỉ sau khi đã kiểm tra như vậy mới để học sinh vẽ vào bài. a) Tìm bố cục Nhiều học sinh không có ý thức về bố cục nên tiện đâu vẽ đấy. Cho nên người thầy bầy mẫu phải làm sao cho có nhiều góc đẹp để học sinh vẽ và người học sinh trước khi vẽ phải tìm cho được bố cục đẹp nhất mà mình có thể chọn trong các hướng khác nhau. Sau khi đã tìm được góc thích hợp rồi học sinh nên vẽ phác thành một bố cục nhỏ độ bằng bàn tay ở góc phía trên của bài xem đã được chưa. Nếu được rồi mới vẽ vào bài - Bố cục sao cho hình không bị thu nhỏ quá thừa giấy vô ích cũng không bị to quá chật, tức khó chịu, đầu tay hoặc chân bị thiếu hụt. - Bố cục chân dung thì đầu phải là trung tâm của bố cục những phần khác là hỗ trợ . - Bố cục là tĩnh vật phải tạo được sự cân đối và hài hòa giữa các mảng là chính. - Bố cục nội thất phải chọn được góc tiêu biểu có chính có phụ và tạo được không gian có ánh sáng đẹp. - Bố cục ngoại thất cũng như phong cảnh, phong cảnh sinh hoạt thường nên có trung tâm, hoặc trọng tâm của bố cục, có gần có xa : gần xa,to nhỏ, chính phụ phải hỗ trợ nhau. Trong trường hợp những học sinh tìm được những bố cục phá cách phá luật mà vẫn đẹp thì vẫn nên khuyến khích. Còn hướng dẫn chủ yếu là để các em mắm được các bố cục cơ bản , thông thường, không nên đòi hỏi quá cao như là một sáng tác. Ngược lại bố cục quá tồi thì nhất thiết không nên để học sinh vẽ mà phải bắt tìm lại . Vì bố cục tồi thì những phần khác có khá cũng khó cũng khó bù lại được. b) Dựng hình Sau khi đã tìm được bố vừa ý rồi thì có thể bắt đầu dựng hình. Phải tìm và phác đường trục của tranh và của hình. Đường trục của tranh gồm những đường dọc và ngang theo chiều của bảng để lấy nó làm cơ sở kiểm tra so sánh bằng que đo giây rọi. Có thể vẽ bằng một trục chính và những trục phụ, hoặc chỉ cần một trục tùy theo tình hình cụ thể của bài. Đường trục của tranh phải căn cứ vào cấu trúc của hình dáng đối tượng mà phác. Ví dụ vẽ mặt trước của một đầu tượng thạch cao thì đường trục chính là đường chạy dọc theo giữa đầu ,trán ,mũi,miệng cằm, các đường ngang căn cứ các khoảng cách trong tỉ lệ chung của đầu và phác đường ngang ở chân tóc, đường ngang chạy qua giữa hai mắt, đường ngang chạy qua mũi ,miệng ,cằm ,và sau đó có thể phác chi tiết hơn. Còn đường trục vẽ người đứng nhìn từ phía sau chẳng hạn là đường chạy từ trên đầu thẳng góc xuống điểm trọng tâm của mẫu và thường là ở một bên chân chịu lực, sau đó lấy đầu làm đơn vị để tính chiều cao của thân thể, tùy theo người cao hay thấp tỷ lệ có thể thay đổi từ khoảng 7 lần rưỡi đến 6 đầu ( những trường hợp dị dạng quá thì không thể )rồi phác. Những đường ngang của vai, của hai đầu trên của rương chậu, của mông của kheo chân của bàn chân....vv..v. ..rồi từ đó mà các chi tiết hơn. Trong trường hợp đối tượng không phức tạp lắm thì không nhất thiết phải phác đường trục ví dụ như tĩnh vật đơn giản thì chỉ cần phác chu vi là được, còn có phác đường trục là chủ yếu để phân mảng cho cân đối mà thôi. Trong suốt thời gian dựng hình phải hết sức chú ý tỷ lệ, luôn luôn so sánh giữa các phần với nhau, so sánh dọc với ngang so sánh toàn bộ với chi tiết, phải luôn luôn nhìn bao quát trên những tương quan lớn để vào chi tiết mới không bị sai,lệch. Sau khi đã xác định được các đường trục, hướng thì bắt đầu tiến hành phân mảng, tạo thành các diện là rất khó đối với học sinh nhất là việc đó tiến hành khi vẽ mẫu người và phong cảnh có cây cối phức tap thông thường là các em vẽ thành các mảng bẹt theo đường viền sẵn có hoặc phân mảng một cách cứng nhắc, riêng biết không tạo nên được cấu trúc toàn bộ phản ánh đúng đối tượng. Đây là thời gian mà người thầy phải chú ý chỉ dẫn giúp đỡ để các em thấy được và tạo theo yêu cầu dựng hình. Nói tóm lại trong dai đoạn dựng hình phải luôn luôn chú ý tới hai vấn đề là tỷ lệ và tương quan lớn trong một bức hình vì đó cũng chính là bản thân của việc dựng hình. 2. Tạo khối và tả chất. Nếu chúng ta chia việc tạo khối và tả chất làm hai giai đoạn cũng được. Nhưng như vậy thì hơi bị máy móc, bởi vì có những vật đồng chất thì tạo ra khối là chủ yếu, tạo khối xong thì cũng có thể coi như là tả chất xong. Còn có những vật không đồng chất, hoặc chất liệu bề mặt quá phức tạp. Đặc biệt như thủy tinh, sơn mài,những đồ mây tre đan, nhung, voan..v..v.v...thì rõ ràng là khi làm nhiệm vụ tạo khối thì chiều bút, thủ pháp biểu hiện để tả chất phải được suy tính và tiến hành và đồng thời để sau này đỡ phải tẩy xóa để tiến hành tả chất. Vì vậy tùy từng đối tượng vẽ mà hướng dãn tiến hành thành hai giai đoạn hoặc thực hành đồng thời. Sáng , tối, phản quang : Muốn biết cách tạo khối, tả chất phải nhất thiết hiểu những yếu tố tạo thành của chúng. Ánh sáng chiếu vào bất cứ một vật nào để tạo nên ba yếu tố đó chỉ khác là ở các mức độ khác nhau mà thôi. Ví dụ mặt trời chiếu vào một quả bóng, phần được ánh sáng mặt trời chiếu vào tạo thành phần sáng, phần kia là tối. Trong phần tối bao giờ cũng có phần phản quang sáng hơn do phản xạ ánh sáng của các vật khác chiếu vào.Ánh sáng phản quang, có thể đơn giả nếu nó chỉ có một nguồn phản xạ.Còn có thể rất phức tạp khi có nhiều nguồn phản xạ. Tuy nhiên về nguyên tắc bao giờ cũng yếu hơn ánh sáng trực tiếp, do đó không nên vẽ độ sáng phản quang ở phần tối sáng bằng độ sáng trực tiếp ở phần sáng. Thông thường trên một vật thì phần sáng tiếp giáp với phần tối và phần tối nhất lại tiếp giáp với phần có ánh sáng phản quang. Nắm vững những nguyên tắc về sự phân bố các phần các phần sáng, tối ,phản quang trên một vật thể thì có thể vẽ một cách chủ động dễ dàng hơn nhiều, đặc biệt là trong sáng tác có thể bịa hình khối như thật không phải mất thì giờ và bị lệ thuộc vào mẫu một cách máy móc. Ba sắc độ chính và điểm chói : trong những bài tập cơ bản việc nắm va sắc độ chính là rất quan trọng vì qua đó người học sinh có thể nắm bất cứ sự vật một cách khái quát và dễ dàng hơn. Lược bớt được những sắc độ phức tạp nhưng không bản chất sự vật sẽ được biểu hiện dưới một hình thức trong trẻo, đơn giản và có chất lượng thẩm mỹ. Ba sắc độ chính là sáng, tối và giữa hai cực này là độ trung gian, sắc độ trung gian tạo ra khối có độ chuyển tiếp mềm mại không bị đột ngột. Độ trung gian tùy hình dạng của mỗi vật mà có sự biểu hiện khác nhau. Trên một qur bóng tròn thì độ trung gian trải rộng hơn và sắc thái êm hơn.Trên một khối vuông thì độ chuyển tiếp từ cạnh sang cạnh khác đột ngột hơn. Nếu lại là chất liệu như mạ kền thì độ chuyển tiếp lại đột ngột hơn nữa. Ngoài ba sắc độ chính đó ra thì trong phần sáng của vật chỗ sáng nhất là điểm chói. Điểm chói thường chỉ xuất hiện ở các điểm của một góc, một điểm phản xạ nhiều ánh sáng nhất trên một vật. Những vật nhẵn bóng thường có điểm chói, những vật xốp mềm không có. Trên hình người điểm chói thường xuất hiện ở chóp mũi góc trán,ở các đầu khớp xương, ở các bắp thịt như đùi, ngực,mông ... . v.v.v không nên tạo điểm chói, vì chất mềm mại của da thịt sẽ biến thành đồ sứ hay đồ nhựa bóng nhẫy. Khi thầy bố chí mẫu cũng như học sinh sẽ cố gắng sao cho các mảng được tạo nên do mốc sắc độ liên tục, để tạo nên được cái đẹp nhát khí quán hạ của bài vẽ và cần tránh cho được sự nát vụn , rối rắm của hình. Bóng, bóng ngả : những phần bị khuất ánh sáng gọi là bóng. Trong hình họa người ta phân biệt hai loại bóng là bóng bản thân và bóng ngả. Bóng bản thân là bóng nằm ngay trên bản thân vật ấy. Bóng ngả là bóng của vật này in sang bóng vật khác. Qủa bóng để dưới sân dưới nắng thì nửa tối của của bóng gọi là bóng bản thân. Hình quả bóng in xuống sân tạo thành một mảng tối, mảng ấy gọi là bóng ngả. Không bao giờ nên vẽ bóng bằng một săc độ quá đậm, bóng như vậy là không đúng và cứng. Trong bóng tối bao giờ cũng có ánh sáng phản quang và hình thể của sự vật trong bóng tối cũng không phải là phẳng lì. Do đó thầy giáo cần hướng dẫn học sinh thể hiện bóng thế nào cho có độ xốp, độ trong càn thiết , nếu vẽ nhẵn lì và đơn điệu thì rất khó tạo thành bóng tối được. Tương quan sắc độ và giá trị đậm nhạt : Trên kia ta đã nói về tương quan và tỉ lệ về hình tức là nói chủ yếu tới rộng,hẹp,to,nhỏ,tròn méo ... v.v..v .. ở đây nói tương quan chủ yếu là nói về tương quan sắc độ. Nếu không nắm được tương quan sắc độ thì không thể tạo được khối, độ sâu rộng sẽ bị loạn , mối liên hệ thống nhất sẽ bị mất và do đó bức hình không thể đạt yêu cầu. Vì vậy trong khi tạo khối người học sinh phải luôn luôn nhìn bao quát so sánh để biểu hiện được mối tương quan đó bằng ba sắc độ chính nêu trên kia. Tương quan về sắc độ bao giờ cũng phải đi đôi với giá trị đậm, nhạt của bức hình. Có thể một bức hình có tương quan sắc độ rõ ràng nhưng vẫn không đạt về giá trị thẩm mỹ. Vì vậy trong khi so sánh để tạo khối thì đồng thời cũng đã phải đưa tính ước lệ về đậm nhạt của hình sao cho vừa đúng lại vừa hài hòa tức là vừa kết hợp tính khách quan của sự vật với sự chủ động sáng tạo của con người. Ví dụ có thể vẽ được chăng nếu không sử dụng tương quan sắc độ và giá trị đậm nhạt khi cần diễn đạt màu đen của nhung của sơn mài với độ sáng của ánh sáng với một chiếc đàn nê - ông lên mặt giấy, chúng ta không có màu đen nào để vẽ mà lại đen và xốp như nhung cả. Chúng ta cũng không có mầu nào có độ sáng phát quang như ánh sáng đèn nê- ông cả, màu trắng của giấy, màu đen của bút chì là giớ hạn quy định. Nhưng chúng ta nắm được phép trình bày theo tương quan sắc độ và tính ước lệ thì vẫn diễn tả được sự vật. C ) Đặc trưng hay nét tiêu biểu : Trước khi cầm bút vẽ và trước khi kết thúc bức vẽ phải ngắm nhìn đối tượng định vẽ và suy nghĩ xem đối tượng ấy khác với các đối tượng khác bởi cái gì tạo nên đặc điểm riêng của cá thể ấy trong khi vẫn có cái chung của đồng loại về mặt hình khối, đường nét,dáng điệu ...v.v..v Khi nói đến đặc điểm ở đây không nên hiểu như đặc điểm mà người công an hộ tịch nhận xét để làm chứng minh thư, ở đây nốt ruồi không thành vấn đề gì cả ,vân tay lại càng không cần thiết. Đặc điểm ở đây là những nét đặc trưng tiêu biểu của sự vật được bộc lộ ra bởi dáng dấp và hình khối chất liệu, màu sắc, thần thái ..v...v.. .Chính những nét đặc trưng ấy làm cho ta thấy cái khối gỗ và khối thạch cao khác nhau , cái lọ thủy tinh và cái lọ gốm khác nhau, con bò đực,con bò cái,con bố khác nhau, người tre ,người già, người thành thị , trí thức, có những nét khác với người nông thôn , người miền biển ,dân chài ,,,v,,,v,v, .. Yêu cầu này so với yêu cầu khác khó và cao hơn vì nó thuộc về sự nhận xét có tính chất năng khiếu , có tính chất phát hiện, song có thể rèn luyện để có được sự nhạy cảm. Đối với một bức hình mà không mang được sự đặc trưng của sự vật thì giá trị thẩm mỹ sẽ rất thấp. Yêu cầu này không những chỉ dừng lại ở bài tập hình họa và sau này trong tác phẩm tạo hình cũng như trong tác phẩm trang trí vẫn là một yêu ầu có tính chất lượng. Chúng ta đã gặp không ít những học sinh có bài vẽ khá nghiêm chỉnh thậm chí hài hòa nhưng vẫn cảm thấy thiếu một cái gì đó rất quan trọng đó chính là nét đặc trưng, tiêu biểu của sự vật , vì vậy nhiệm vụ của người thầy ở đây không phải là chê bai mà cố gắng phân tích để người học sinh thấy rõ vấn đề, để rèn luyện khắc phục nhược điểm mà trời không phú cho như những người có sẵn năng khiếu. D ) hoàn chỉnh một bài hình họa Sau khi đã vẽ đầy đủ xong xuôi cần lùi ra xa để hẳn ở một vị trí khác, tránh cảm giác quen mắt, nhìn toàn bộ bức hình trong một thoáng nhãnh để phát hiện ra những thiếu sót, những chỗ thừa, những chỗ bị bật ra chưa hợp với tương quan chung, hoặc những vị trí cần những nét nhấn ( accent )để làm nổi bật hoặc tránh bức hình lại tránh cho bức vễ bị đều đều ( monotone ) nhạt nhẽo ,phần lớn trong giai đoạn này là tước bớt để đạt tính khái quát tổng thể của tiêu chuẩn thẩm mỹ hơn là sự thêm vào các chi tiết. Có họa sĩ đã nói rằng : tài năng của người họa sĩ biểu hiện ở chỗ biết dừng lại ở đâu, mà thường là vẽ mãi tới bao giờ không thể vẽ được nữa thì họ dừng. Họ dừng vì không biết vẽ tiếp cái gì vào nữa, họ dừng là vì họ không biết tiếp tục ra sao chứ không phải họ thấy đủ. Vì vậy người thầy phải giao nhiệm vụ cho họ theo yêu cầu cụ thể có giới hạn và khi họ sắp sửa vẽ những chi tiết thừa thì người thầy phải xét khả năng họ mà bảo họ dừng lại trong một tương quan tốt nhất, nếu không bức hình vẽ tồi đi và hỏng.

 Bút sắt - bài vẽ khối cơ bản

Khối cơ bản Khối cơ bản là những khối như: Hộp , cầu, trụ, chóp…Đối với những người mới học vẽ, muốn vẽ giỏi, trước tiên ta phảI vẽ, chép và vẽ lại theo trí nhớ thật nhuần nhuyễn những khối cơ bản, vì khi vẽ những hình khối phức tạp trước tiên ta phảI qui những khối phức tạp đó thành những mảng cơ bản rồi mới vẽ chi tiết. Vì tờ giấy vẽ là phẳng nên khi vẽ khối phải tạo được không gian, độ cong của khối. Tóm lại các yếu tố mà người học vẽ cơ bản cần phải nhớ là: - Khối được tạo nên bởi mảng - Muốn khối có không gian cần tuân thủ quy tắc độ hút của khối trong không gian - Muốn khối có độ cong cần dựa vào mảng to nhỏ khác nhau VD: khi xếp các đường thẳng theo khoảng cách nhỏ ở 2 đầu to ở giữa sẽ đem lại hiệu quả lồi Khi xếp các đường thẳng theo khoảng cách nhỏ ở giữa to ở 2 đầu sẽ đem lại hiệu quả lõm - Muốn khối có hướng ánh sáng thì nét bên sáng mờ, nét bên tối đậm - Muốn đánh bóng khối ra được không gian tuân thủ nguyên tắc: sáng-ghi-tối-phản quang Học vẽ bút sắt khó hơn bút chì trong vấn đề sử dụng bút. Cấu tạo bút sắt bao gồm: - Thân bút giống bút mực, đầu bút có ngòi bút được uốn cong ngược lên trên - Đầu bút nhọn dùng để vẽ nét mảnh, phần ngòi bút bị uốn cong dùng để vẽ nét dày ( do phần ngòi bút bị uốn cong tiếp xúc với bề mặt giấy nhiều ) Bút sắt khiến người học vẽ phải linh hoạt trong quá trình sử dụng, vì không tẩy xóa được nên người mới học vẽ thường phải phác trước bằng bút chì sau đó mới sử dụng bút sắt. Các bài vẽ khối sử dụng bút sắt sau đây là bài tham khảo thêm về cách phân vùng (mảng) sáng tối của các khối và một số bài đã phân tích rất kĩ các mảng và phuong pháp làm tròn khôí, giúp cho người mới hoc ve hiểu sâu hơn về khối và hướng ánh sáng tác động lên khối

Từ điển Mỹ Thuật Công Nghiệp

Học vẽ - Từ điển Mỹ Thuật Công Nghiệp. Mỹ thuật công nghiệp xuất hiện chưa lâu, nó gắn liền với nền sản xuất công nghiệp mới phát triẻn mạnh mẽ từ đầu thế kỷ XX. Các nhà sản xuất công nghiệp mới phát triển mạnh mẽ từ đầu thế ky X. Các nhà sản xuất nhận thấy rằng hàng hoá muốn cạnh tranh và bán chạy thì phải đẹp. Châm ngôn của họ là "hàng xấu" thì khó bán", nên mỹ thuật đã được huy động tham gia tối đa vào sản xuất công nghiệp. Từ đó, các trường đào tạo về mỹ thuật công nghiệp và các hiệp hội mỹ thuật công nghiệp được hình thành

Học vẽ có khó không ?

Khi bạn đang muốn học để thi ngành năng khiếu và học để thỏa mãn niềm đam mê của mình về nghệ thuật thì chắc chắn sẽ có câu hỏi trên. Học vẽ giống và không giống với học văn hóa ở chỗ nào? - Giống ở chỗ: Bạn phải học từ cơ bản, tức là khi học văn hóa thì ta bắt đầu từ việc cầm bút, bảng chữ cái, những con số và rồi nâng cao hơn. Còn học vẽ bạn phải bắt đầu từ việc cầm que đo, bút chì, bắt đầu từ những bài khối cơ bản rồi nâng cao. Học vẽ và học văn hóa đều đòi hỏi người học phải có sự kiên nhẫn, rèn luyện mình qua các bài tập, người ta thường nói " văn ôn võ luyện", học vẽ cũng tương tự như vậy. Càng rèn luyện nhiều chất lượng các bài vẽ sẽ càng nâng cao nhiều hơn. - Không giống ở chỗ: Học văn hóa bạn có thể mua tài liệu hoặc qua hướng dẫn giáo viên rồi làm bài tập, có thể tham khảo từ trên mạng và tự làm. Học vẽ đòi hỏi bạn phải có sự hướng dẫn của giáo viên day ve, trực tiếp vẽ trên lớp với mẫu thật, rồi dựa trên nhận xét để sửa bài. Có thể bạn sẽ tìm được clip dạy vẽ hay sách dạy vẽ nhưng đôi khi nhìn vào mà ta vẫn loay hoay không biết vẽ như thế nào và bắt đầu từ đâu? Tại sao cách học trên không hiệu quả ? Bởi vì cách trên thích hợp với những bạn đãhọc qua cơ bản chưa có điều kiện nâng cao. Vì vậy, học vẽ bạn nên bắt đầu từ: 1. Cầm que đo ( để tính tỉ lệ ) , vẽ những khối cơ bản như vuông, tròn,tam giác, chữ nhật, hình trụ... Sau đó là làm quen với cách cầm bút ( cầm bút vẽ khác với cầm bút viết ), cách lên đậm nhạt cho khối. Hiện có sách củatrung tâm mỹ thuật MS hướng dẫn khá đầy đủ, bạn xem thêm tại đây Các sách dạy vẽ trên thị trường chủ yếu là sách Trung Quốc, nhìn tuy đẹpnhưng khó học theo vì người ta chì hướng dẫn phác những đường lớn,( trong khi họ phác vài nét đã chuẩn thì người mới học làm sao nắm bắt ?) và chủ yếu tả chất. 2. Vẽ tĩnh vật: vẽ các đồ vật xung quanh như cốc, lọ hoa, quả bóng, bàn,ghế...vv , vì những đồ vật này chủ yếu thiết kế dựa trên hình khối cơ bản.

Học vẽ -dạy vẽ: Bút sắt - bài vẽ đầu tượng, chân dung

Học vẽ -dạy vẽ: Bút sắt đối với người mới học khá là khó và mới mẻ, so với vẽ chì thì bút sắt khó hơn đôi chút do cấu tạo bút sắt khác với bút chì. Sau đây là một số bài vẽ đầu tượng bằng bút sắt dành cho các bạn sinh viên tham khảo.

 Bút sắt - bài vẽ tay, chân, chân dung

Học vẽ -dạy vẽ: -Phần tay chân luôn là một trong những chi tiết khó nhất đối với những người mới học vẽ. Bàn tay, chân không chỉ cần đầy đủ khối mà hình dáng còn phải mềm mại, tự nhiên.

Bài tập - Vẽ Tượng

Bài tập -Vẽ Tượng Khi vẽ mặt người, cần vẽ phác sơ bộ hình cốt bên trong trước, qua những xương gò má, u trán, cằm, vòng mắt và các cơ mắt, mồm, mục đích để ôn tập khi đã học bài này. Mỗi người có mỗi đặc điểm khác nhau cho nên mọi người không ai giống ai.Có 3 đặc điểm : - Đặc điểm của tuổi già - tuổi trẻ. - Đặc điểm của mỗi người nói chung. - Đặc điểm của các giống người trên thế giới. Đặc điểm của tuổi nói chung thì tỉ lệ của mặt người, vị trí của mắt mũi mồm,tuổi tác cũng làm ảnh hưởng.Tỉ lệ của mặt trẻ con : vị trí mắt không ở gữa mặt, lúc mới đẻ, mắt thấp cho nên mũi bé, gần như không rõ, càng lớn mắt càng dâng cao. Từ 16 tuổi trở đi đến 60 tuổi ( trừ trường hợp cá biệt không kể ) thì mắt ở giữa mặt. Nhưng quá 60 tuổi thì mắt lại bắt đầu thấp xuống do xương quai hàm thấp xuống và các cơ bị nhão, nhưng khác trẻ con là : mũi dài ra, và tỉ lệ từ mũi đến cằm ngắn đi.Tuổi già mắt trũng do càng ngày càng ít thịt ( teo cơ ) và vì thế lông mày rậm và gần mắt hơn. Mũi dài ra, cằm lẹm vào ( vì móm ). Như trên đã nói trẻ con mũi bé tuy không có răng nhưng cũng không ngắn đi từ mũi đến mồm quá ( mới đẻ ), cằm lẹm, lông mày không rõ rệt và xa mắt.Vẽ mặt người còn gọi là vẽ chân dung. Một bức chan dung đẹp phải vẽ giống, từ hình dáng, đặc điểm của khuân mặt, con mắt, mũi mồm , tai, ... của người mẫu và cao hơn, tức là phải sinh động, có hồn, đó là hai yếu tố cuối cùng của vẽ chân dung. Muốn được sơ bộ đầu người lên trên giấy, công việc đo là cần thiết trước. Nhờ đo ta tìm được vị trí các bộ phận của mặt người :mắt , tai mũi, mồm giai đoạn này ta phải nhận xét chi đáo, vì vẽ sai đi một tí thì một là thành dị dạng, hai là chỉ hơi giống mặt người, hoặc không giống gì cả. Nếu vẽ chân dung mà không giống người mẫu thì chưa thể gọi là chân dung được.

 Vẽ mỹ thuật theo trí nhớ

Trí nhớ là một yêu cầu cần thiết của người vẽ. Thông qua trí nhớ, có thể hình dung được những hình thể trong thiên nhiên nhờ đó nắm được những đăc điểm khi vẽ, nâng thiên nhiên lên một bước, làm cho thiên nhiên hoàn chỉnh hơn về mặt tạo hình của nghệ thuật. Muốn có trí nhớ tốt, phải có quan sát sự vật qua so sánh và nhận xét. Người họa sĩ cần luôn luôn vận dụng những đặc điểm của trí nhớ để luyện mắt cộng với luyện tay và thể hiện được những cái thấy của mình. Môi trường luyện trí nhớ tốt nhất và thường xuyên nhất là vẽ tốc họa nhưng mới đây chỉ là phương pháp luyện cách nhìn khái quát, đơn giản nhất. Dùng trí nhớ ở đây mới là bước đầu mang tính bổ sung. Bởi vì trí nhớ không chỉ luyện cho ta nhìn các dáng chung chung của bên ngoài sự vật mà còn giúp ta nắm được đặc điểm chi tiết, hơn nữa không khí của hình ảnh mà ta đã sống, nội tâm của sự v ật qua nhiều màu sắc, độ đậm nhạt khác nhau. Luyện trí nhớ tức là luyện cách nhìn, đường nét và khối. Vì trí nhớ không những chỉ làm cho ta có thể hình dung lại được những hình ảnh đã thấy mà còn có thể giúp ta tưởng tượng được cái ta chưa thấy trực tiếp, chỉ thấy qua lời kể mà hình dung ra được. Trí nhớ và trí tưởng tượng là đôi bạn đồng hành giúp cho người vẽ trong sáng tác nghệ thuật. Luyện trí nhớ bằng cách: - Luyện cách nhìn, nhận xét, quan sát , - Thể hiện. Cần luyện trí nhớ qua những hiện vật đơn giản, không có howacj ít chi tiết phụ. Trước hết quan sát hình, nhận xét, so sánh tỉ lệ, sau đó cất hình mẫu đi và thể hiện theo phương pháp phác hình trong hình họa. Sau khi đã phác hình xong, vận dụng trí nhớ, tìm lại trong kí ức những nhận xét, so sánh đã có. Đến lúc không còn nhớ gì thêm nữa thì nhìn thêm mẫu ( không được đối chiếu trực tiếp với hình vẽ ) để kiểm tra lại những thiếu sót. Sau khi quan sát lần thứ hai, lại tiếp tục làm như lần đầu, bổ sung cho bài vẽ, cho đến khi bức vẽ hoàn thành ( như là đã vẽ trực tiếp ). Qua cách luyện tập trên dần dần nâng cao trí nhớ bằng vẽ các hình phức tạp. Rồi tiến tới đánh bóng và vẽ những khóm đồ vật, người, cảnh….v…vv..

Làm thế nào để vẽ chân dung

Cách vẽ chân dung có nhiều cách,sau đây là một trong số các cách vẽ chân dung cơ bản và hiệu quả. Cuốn sách hướng dẫn vẽ chi tiết từ ngũ quan, đến hướng nghiêng của hộp sọ khi vẽ chân dung, và cách thể hiện tóc nhân vật. Sách hạn chế lời giải thích để cho người học xem kĩ từng bước, suy nghĩ và vẽ lại từng phần, để rồi thực hiện một bức chân dung hoàn chỉnh cả về tỉ lệ ngũ quan và thần thái nhân vật. Trong cuốn sách người đọc sẽ thấy được rất nhiều mẫu với nhiều tư thế, nhiều vị trí góc nhìn khác nhau, do vậy người học vẽ không cần phải có mẫu sống vẫn có thể thực hiện luyện tập các tư thế cần có của hình vẽ.

Cách cầm các dụng cụ khi vẽ màu

Cách cầm bút vẽ, cọ vẽ, phấn hay bút chì không hẳn giống như khi bạn cầm bút viết chữ. Đôi lúc bạn sẽ vẽ được nếu như bạn cầm chúng kèm theo một cái que hoặc một cọ vẽ. Đó như là cách bạn cầm bút máy chấm vào mực và viết vì rất khó có thể thao tác bằng cách khác. Có rất nhiều cách cầm các dụng cụ khi vẽ.

Các vị trí khi vẽ

Muốn vẽ tốt thì bạn phải chắc chắn rằng vị trí mình đang vẽ rất thoải mái – hãy tìm cho bạn một vị trí phù hợp nhất bằng cách thử nhiều vị trí khác nhau. Việc sử dụng giá vẽ sẽ rất thuận tiện khi bạn sử dụng màu nước vì nước sẽ chảy xuống giấy vẽ và từ đó bạn sẽ kiểm soát được cường độ màu sắc mình vẽ.

0976984729