Điều đáng ghi nhớ đầu tiên là đường chân trời. Hãy quan sát chung quanh chúng ta: đối với vài vật (như bàn, ghế) ta nhìn theo hướng từ trên xuống, còn đối với những vật khác (như tủ, kệ, đèn treo) ta lại nhìn từ dưới lên.
Hình thang. Khăn bàn ăn định hướng và tạo một sự đối xứng cho bố cục. Các vật thể cũng được vẽ theo hướng của khăn bàn. Bình hoa ở cảnh sau, bên phải chiếm được vị trí tốt nhất.
Phong cảnh, tĩnh vật hay nhân vật, cũng áp dụng những quy tắc chung. Bức vẽ này giống như hai bức trước. Các hình dạng âm bản đậm, được lựa chọn cẩn thận, lần này chân nhân vật trở thành tâm điểm.
Nó là một kỹ năng quan trọng để phát triển vì bạn tìm hiểu để nắm bắt chuyển động rất nhanh chóng, đó là hữu ích cho việc tạo các tác phẩm nghệ thuật thú vị và năng động.
Một hình ảnh có tỷ lệ cân đối, dù cho có đa dạng giới tính hay như vậy, được xác định bởi việc căn chỉnh các khớp nối, các khớp này bất biến (nghĩa là, chúng ta cảm thấy điều kỳ lạ nếu có thay đổi).
Tỷ lệ nam và nữ quá khác nhau đến nỗi ngay cả khung xương (hoặc một phần nào đó của nó) cũng có thể tiết lộ giới tính. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng trên trục thẳng đứng không thực sự có khác biệt: các khớp nối không di chuyển lên hoặc xuống.
Bàn chân không thường xuyên xuất hiện trên trang truyện tranh nhưng mỗi khi hình ảnh bàn chân hay giày vớ xuất hiện, thường sẽ là điểm nhấn khắc họa cho tính cách hoặc hành động của nhân vật trong câu chuyện.
Nhận thức được khả năng diễn tả Khối – Không gian trên mặt phẳng là chìa khóa để chúng ta phát triển trí tưởng tượng trước khi tiến tới làm mô hình hay thiết kế các không gian kiến trúc.
Ta biết rằng hình vuông là hình thuần khiết của mặt phẳng, chiều dài và chiều rộng của nó bằng nhau, ít có sự phức tạp. Sự phức tạp đơn giản đầu tiên của hình vuông là việc ta làm xiên một đường thẳng của hình vuông đó, tuy thế trong tổng thể bản chất của nó cũng không còn cân đối nữa.