Đại học Mỹ thuật công nghiệp

Bài vẽ trang trí (Phần 1)

Cách điệu là quá trình chuyển hóa các đối tượng ở tự nhiên sang một hình thức mới sao cho gọn hơn, súc tích hơn, ấn tượng hơn. Hoặc có thể hiểu bằng nhiều cách khác nhau như: từ một đối tượng thật phải trải qua một trong những cách rút gọn sau: khái quát hóa, đơn giản hóa, cách điệu hóa, cường điệu hóa, biểu trưng hóa. Hay trải qua 4 bước: nghiên cứu cấu trúc vật thể trong tự nhiên, gạn lọc, bổ sung, cấu trúc lại.

Bài vẽ trang trí (Phần 2)

Trong trang trí, bố cục là sự sắp xếp các ngôn ngữ nghệ thuật tạo hình như: đường nét, hình mảng, màu sắc sao cho gây được hiệu quả cao nhất đối với chủ đề của sản phẩm. Các phương tiện của bố cục tự bản thân nó không có giá trị gì hết: đường cong, đường thẳng, màu xanh, màu vàng …., chỉ xác định được ý nghĩa trong một mối quan hệ nào đó do bố cục sắp đặt vị trí của chúng tạo ra nhằm biểu hiện một chủ đề nào đó.

Vẽ tranh (Phần 1)

Tranh vẽ nói chung hay còn gọi là hội họa, là ngành nghệ thuật tạo hình phong phú, hấp dẫn và rộng lớn. Tranh phản ánh nhiều mặt về thế giới tự nhiên, về quá khứ, tương lai và xã hội đương thời của cuộc sống con người. Tranh là một thể loại của nghệ thuật thị giác mà thực chất là những hiệu quả ảo giác được tạo ra trên mặt phẳng hai chiều do thủ pháp phối hợp đường nét, màu sắc, sắc độ… của người sáng tạo, làm cho mọi thứ hiện ra như những thực thể sinh động.

Vẽ tranh (Phần 2)

Tranh có thể vẽ theo lối tả thực, tức là thể loại tranh phong cảnh theo luật xa gần, ánh sáng một chiều – diễn tả sáng tối giống như thực, màu sắc sát với thực tế. Cách diễn tả này đòi hỏi người vẽ phải nắm chắc được luật xa gần và hướng chiếu sáng theo quy luật mặt trời. Vì ánh sáng mặt trời vào buổi sáng, trưa, chiều đều thay đổi rất nhiều bằng sắc độ màu. Dựa trên quy luật này ta thấy thời điểm để vẽ tranh phong cảnh cũng rất quan trọng, giúp người xem biết được tranh vẽ vào thời điểm nào trong ngày và ở địa danh nào.

Tranh BC nhân vật (tranh đề tài sinh hoạt)

Tranh bố cục nhân vật còn gọi là tranh sinh hoạt, loại tranh này diễn tả người là chính, vì người giữ vai trò chủ yếu, cảnh ở đây rất ít, có thể là các đồ dùng sinh hoạt và phong cảnh, cây, nhà. Ở thể loại tranh này, đề tài để diễn tả rất phong phú.

Tranh chân dung

Tranh chân dung là thể loại khá độc đáo của hội họa, đã có lịch sử từ thời cổ đại và cho đến ngày nay vẫn luôn là một thể loại tương đối khó. Loại tranh này có thể vẽ một người hoặc nhiều người, nhưng điều quan trọng nhất là cần lột tả được những đặc điểm về tính cách, về trạng thái, về tác phong và cả thời đại của nhân vật.

Không gian – Nét và chuyển động của nét

Nét sinh ra trước hết do sự quy không gian nhiều chiều lên một mặt phẳng. Con mắt người nguyên thủy, con mắt trẻ em có lẽ đã bắt đầu nhận biết không gian và sự vật xung quanh mình bằng cách này. Con người nguyên thủy đã trừu tượng hóa mọi vật nhìn thấy lên một mặt phẳng. Mặt phẳng lớn nhất, tự nhiên nhất đối với họ có lẽ là bầu trời, một cánh đồng và mặt nước. Trên nền trời in rõ hình cây, thế núi, bóng người. Trên mặt nước mọi vật: trăng, sao, núi, cây và hoa cỏ như đã soi xuống đó.

Vật lý có thể đo lường nghệ thuật?

Mặc dù biết rằng các nhà khoa học luôn nhìn vào thế giới nghệ thuật với quan điểm khác biệt nhưng không ai ngờ, họ đã tìm ra một cách mới để đo lường được cả sự tiến hóa của hội họa trong vòng 10 thế kỷ, trong đó có cả sự tương tác của các trào lưu nghệ thuật.

Giấy dó lụa

Giấy dó loại giấy được sản xuất từ vỏ những cây dó (như dó giấy, dó liệt...), theo quy trình thủ công được truyền lại qua nhiều thế hệ ở một số làng nghề ở Việt Nam. Giấy dó được dùng cho vẽ tranh trong mỹ thuật dân gian Việt Nam, đặc biệt là để làm giấy điệp cho tranh Đông Hồ, hay lưu giữ các tài liệu, nhờ vào nhiều ưu điểm, nổi bật nhất là độ bền theo thời gian.

Màu vàng trong hội họa

Nghệ thuật tạo hình là một loại hình nghệ thuật của thị giác đặc trưng của sự biểu hiện không gian trên mặt phẳng và được diễn đạt bằng màu sắc, đường nét, hình thể, người nghệ sỹ phải biết tư duy sáng tạo làm thế nào để trên mặt phẳng hữu hạn đó, có thể thể hiện được cái vô hạn của tình cảm, tâm hồn, trí tuệ.

Kỹ thuật vẽ trên mặt nước Ebru

Ebru là một phương pháp thiết kế trên bề mặt nước, có thể tạo ra các mẫu họa tiết tương tự như đá cẩm thạch mịn hoặc các loại đá khác. Có thể nói, Ebru là một trong những kỹ thuật độc đáo bậc nhất lịch sử hội họa. Ngày nay, rất nhiều họa sĩ đã sáng tạo những kỹ thuật vẽ mới lạ và độc đáo. Qua những sáng tạo đó, họ đã chứng minh rằng hội họa vượt ra khỏi phạm vi của cây cọ và giấy vẽ truyền thống. Dù điều này nghe có vẻ viển vông, Ebru-kỹ thuật vẽ trên nước với màu nhuộm đã khẳng định hứng thú sáng tạo và thử nghiệm của giới họa sĩ trong nhiều thế kỷ.

 Kendi gốm hoa lam Việt Nam thời Lê sơ

Khái niệm Kendi bắt nguồn từ gốc chữ Phạn Kundika là bình nước. Kendi gốm cổ Champa là loại bình không quai có vòi, dùng để đựng nước thiêng hay loại lễ phẩm khác dùng trong nghi lễ ở các đền tháp, cũng có thể dùng trong đời thường. Tên gọi Kendi luôn gắn với đồ để uống có vòi, như các đồ dùng để uống truyền thống ở Đông Nam Á thường không có quai nhưng có thể có vòi.

Phân biệt giữa NT Thị giác và TKĐH

Sự phân biệt giữa nghệ thuật và thiết kế chính là công năng. Thiết kế phục vụ công năng, và nghệ thuật thì không. Theo quan điểm này thì nghệ thuật ứng dụng là thiết kế và không phải nghệ thuật. Mỹ thuật là nghệ thuật, và cùng với thời gian, sự mở rộng về hình thái, công cụ, và ngôn ngữ sáng tạo khiến mỹ thuật trở thành nghệ thuật thị giác.

Trang trí mỹ thuật đình chùa Hà Nội

Nghệ thuật trang trí trên kiến trúc giúp chúng ta thấy rõ sự tuân thủ theo nguyên tắc đăng đối hay đối xứng từ các thành phần kiến trúc. Đặc biệt, người thờ xưa thường sử dụng lối chạm nông, nhấn mạnh các đường cong, để tạo ra tính thống nhất giữa kỹ thuật thể hiện với đề tài. Phong cách chung của kiến trúc và chạm khắc là giản dị, hiện thực, đánh dấu sự tiếp thu kiến trúc truyền thống và lối kiến trúc mới của giai đoạn đương thời.

Phương pháp kỹ thuật vẽ lót

Để vẽ lớp lót, đầu tiên các họa sỹ cần phải mường tượng ra bức tranh hoàn thiện mà mình sẽ vẽ, và toàn bộ lớp vẽ lót phải trau chuốt mượt mà, “Kỹ thuật Venetian” là một kỹ thuật vẽ lót được nhiều họa sỹ áp dụng và cải tiến theo phong cách của riêng mình, chẳng hạn như Rembrandt, Poussin, David và Ingres. Nhìn một cách tổng quan, việc vẽ lót giúp cho rất nhiều họa sỹ tạo nên chiều sâu cho các tác phẩm của mình. Phương pháp này đã hoàn toàn bị loại bỏ bởi các họa sỹ trường phái Ấn tượng.