Trong tác phẩm này ngoài ánh sắc của kim loại vàng, bạc phổ dụng, họa sĩ VanKy Ng. vẫn trung thành với sắc màu nâu bánh mật (caramel), xanh dương (cobalt) hòa sắc cùng chất liệu sơn ta cho ra một bản màu trầm ấm kín đáo rất cá biệt mà ta thường gặp trong tranh của ông.
Có nhiều kỹ thuật làm đậm đặc do các họa sĩ Hà Lan xưa đã thực hiện. Họ sơn trên bảng gỗ sồi, trên đá vôi; thường thì bản vẽ trên một lớp sơn dầu để không thấm nước.
Không hài lòng với hiệu ứng của không khí bồng bềnh trong Ấn tượng. Cézanne thích hình khối ba chiều, dùng mặt phẳng và màu để tạo nên và diễn tả cảm giác về kiểu dáng trên tranh, những vật thể tự nhiên như hình nón, hình ống, hình cầu, phải “nổi” cùng với mọi cấu trúc khác của tranh.
Mỗi một tác phẩm nghệ thuật là một kết cấu, sắp đặt màu sắc và tình tiết; không những thế trong mọi cách vẽ vốn đã chứa đựng những gì muốn nói, ngay cả một nét đơn sơ hoặc ra sức tô điểm màu sắc sặc sỡ để lên khung
Khán giả xem tranh sẽ thấy ngay chân trời bên phải, không thăng bằng mà hơi chếch. Chân trời bên trái thì ẩn nhưng bằng kinh nghiệm chuyên môn, các họa sĩ sẽ cảm giác được nó ở vị trí thăng bằng hơn.
Chúng ta biết về họa sĩ này rất ít và không đáng tin mấy, nhưng cụ thể là ông đã thể hiện tài năng của mình qua việc lựa chọn sắc tố và véc-ni phủ bóng rất thận trọng. Họa sĩ ưa thích các màu đậm đà, nâu đỏ để tô nền, được mô tả như màu “da nâu vàng” đặc biệt dùng vẽ phong cảnh.
Hình số 1 là sơ phác mặt đứng công trình, ở đây ta nhận thấy trước hết số gian (bước cột) và số tầng là đúng với hiện thực sau này, số lượng ô chéo chữ thập cũng chính xác.
Vermeer tả ánh sáng như thể có nguồn sáng phủ lên nhân vật bằng những kỹ thuật sơn đi từ mỏng đến dày bằng lớp sơn láng, mờ, trong theo kỹ thuật alla prima (tức là sơn phủ lên lớp trước, khi nó còn ướt).
“Tĩnh vật với ghế mây” nằm trong loạt tranh tĩnh vật mà tác giả Picasso vẽ năm 1912, khung đều làm bằng một đoạn song mây. Nếu xem tranh trong một gallery hay phòng triển lãm chẳng hạn, bạn sẽ nghĩ rằng tác giả chọn khung cho vừa tranh.
Tranh của bà thường đơn giản với màu sắc tươi sáng của cuộc sống nông trang giản dị, những câu chuyện nhẹ nhàng miền thôn dã. Sau này, sự nghiệp của bà phát triển, tranh của bà được nhiều nhà sưu tập tranh chú ý đến.
Ông dùng ba sắc tố trắng, trắng chì vẽ màu da, màu vải và màu trắng bóng – satin, màu da mặt và ba loại đen: màu mun bóng là màu ông ưa thích, nhất là để vẽ mắt.
Màu đen cũng được tác giả áp dụng theo cách tương tự, sơn ở dạng thuần, không dùng màu nhân tạo hay pha, cách thừa hưởng của Monet. Đen mun ở mực tàu và vùng tối, bóng râm của cây, cuốn hút mắt người xem từ xa, giống như mở một cái quạt Nhật.