Sáng tác tranh là một hoạt động mang đậm dấu ấn cá nhân, được duy trì bởi cảm hứng hơn là sự kiểm soát của lý trí. Các tác phẩm hội họa đôi khi thành công đến mức khiến tác giả cũng không ngờ tới cho dù chính họ đã tạo ra.
Như đã được chỉ ra, sự phân bố của các đồ vật theo chiều sâu tại các mặt phẳng chính diện được ước lệ bằng hàng loạt các yếu tố nhận thức. Các họa sỹ, khi cố gắng truyền đạt một tính cách nhìn thấy được và cảm nhận được thông qua các quan hệ không gian, họ sẽ áp dụng những quy luật đã được nói đến ở bài trước một cách trực giác và trong tiềm thức.
Sự ra đời của hội họa trừu tượng trong lịch sử nghệ thuật hiện đại vào đầu thế kỷ 20 gắn liền với những tên tuổi vĩ đại như Malevich, Mondrian, Picasso và đặc biệt là Kandinsky. Không chỉ là nhà thực hành vĩ đại trong hội họa, ông cũng là nhà tư tưởng, người khởi xướng và viết nên những lý thuyết nền tảng cho một hướng phát triển mang tính cách mạng của nghệ thuật hội họa phi khách thể - một tên gọi khác của nghệ thuật trừu tượng.
Về phương diện nghệ thuật, hai bức tranh vẽ maja (thuật ngữ chỉ người phụ nữ tầng lớp thấp thích ăn mặc diêm dúa ở Tây Ban Nha) không có gì quá nổi trội. Nhưng tư thế mời gọi, ánh mắt nhìn khiêu khích, và nhất là những chi tiết ở phần nhạy cảm của maja này tạo nên một làn sóng xôn xao khi chúng bị lôi ra trước công luận.
Hội họa và điêu khắc đều là nghệ thuật tạo hình, đều tác động qua thụ cảm thị giác, nhưng tiếng nói của chúng cũng khác nhau, sự khác nhau đó chính là ngôn ngữ của nó. Cái khác nhau là cái quý giá cần tìm đến, vì nó đã dành cho mỗi loại hình nghệ thuật khả năng để do đấy mà giác quan của con người trở thành giác quan thấm nhuần mầu sắc tinh thần và được phân hóa một cách phong phú, tế nhị nhất trong thụ cảm cái đẹp của thế giới.
Bên cạnh những giáo lý tốt đẹp của nhà Phật cũng phải kể đến các công trình điêu khắc, nghệ thuật kiến trúc trong đạo Phật như: Tượng Phật, tranh vẽ phật giáo, phù điêu phật giáo,v..v… Đây đều là những sản phẩm tôn giáo, thể hiện tín ngưỡng và giáo lý tôn giáo, góp phần truyền tải ý nghĩa nhân văn tốt đẹp của Phật pháp.