Khoảng những năm 1910-1914, một số họa sĩ không chấp nhận việc thờ ơ với vật chất thực tại để tiến hành thực hiện hóa tư duy lý tưởng đã vẽ tranh bằng các đường hình học cơ bản. Phát huy khả năng tối ưu của đường nét, màu sắc, hình khối để tạo nên cái chung có trật tựu và chuyển đến đến các giác quan sự nhạy cảm hoặc sự suy nghĩ về những ý tưởng.
Bố cục màu
Muốn tạo ra được một bức tranh đẹp, trước hết chúng ta phải quan tâm đến sự sắp xếp hợp lý các yếu tố trong một bố cục. Như vậy thế nào là sắp xếp hợp lý? Sắp xếp hợp lý có nghĩa là nhìn tổng thể một bố cục với những yếu tố cần nêu, cần đề cập. Những giá trị của hình thể và màu sắc nằm trong tầm nhìn của ta cũng như trên diện tích mà ta nhìn thấy không bị triệt phá nhau, không làm giảm giá trị của nhau mà làm cho giá trị đó được nâng cao và mối quan hệ của các hình thể với nhau không thể tách khỏi mối quan hệ tương phản chính – phụ.
Để hiểu được vai trò của sự tăng màu của ánh sáng và bóng râm, bao gồm cả độ chói và phản xạ trong hội họa và vẽ, rất đáng để hiểu sơ đồ chung của hình ảnh về âm lượng. Tất cả các kỹ thuật trong việc tạo ra nghệ thuật thị giác bắt nguồn từ từ "giai điệu", như được dịch từ tiếng Hy Lạp, nghe có vẻ như "căng thẳng". Nhưng thông thường nhất không phải là tông màu có nghĩa, mà là màu sáng. Điều này là do cách hành xử của ánh sáng, thay đổi màu cục bộ của vật thể được mô tả tùy thuộc vào chính ánh sáng và môi trường của nó.
Khung ngắm (View-frame) là trợ cụ giúp chúng ta chọn cắt cảnh trong khi vẽ phong cảnh. Nó được tạo nên bằng cách dùng giấy bìa cứng (có độ dày khoảng 02mm) có diện tích khoảng 10 cm x 14 cm. Trong diện tích này chúng ta khoét rỗng một hình chữ nhật có kích cỡ khoảng 08 cm x 12 cm. Kế đó dùng chỉ màu đen căng thành 16 ô hình chữ nhật có các đường chéo góc.
Mỗi bức tranh có cách thể hiện riêng về nội dung, bố cục, về hình và về màu. Muốn có một bức tranh đẹp trước hết phải có cảm xúc thực, phải có tư liệu và có trí tưởng tượng sáng tạo để tạo nên hình tượng thẩm mỹ và không được dễ dãi tùy tiện trong từng bước thực hiện từ việc phác thảo đen trắng và phác thảo màu.
Tùy đối tượng và nội dung đề tài định diễn tả để xây dựng hình tượng nhân vật trong bố cục tranh. Thời nay đã có một số lượng khổng lồ các tác phẩm và tác giả ở thế giới và trong nước, đã có một sự thông tin nhanh và nhiều. Cho nên trong bố cục đã cho phép người ta nói một khía cạnh độc đáo, một vấn đề nhỏ và khác lạ sâu sắc. Vì vậy cần phải tính đến cái độc đáo, cái lạ trong cái định biểu hiện và tránh tất cả sự giống nhau theo kiểu sao chép cái người ta đã làm để gây ấn tượng cho người xem.
Có nhiều hình thức trang trí khác nhau đến trang trí trong công nghiệp, điện ảnh,… có thể thay đổi màu sắc, mượn những hình ảnh từ hoa, lá, côn trùng, động vật đã được cách điệu. Để đưa vào làm đẹp thêm cho đối tượng cần được trang trí. Màu sắc là trong những yếu tố quan trong việc tạo nên vẻ đẹp trong trang trí.
Hãy ưu tiên cách điệu đơn giản, chia mảng vừa phải (tránh chia mảng bị đều hoặc mảng quá vụn), sử dụng đường nét kỷ hà, họa tiết càng gọn gàng chắt lọc càng tốt. Đừng tả quá thực nhé và cách duy nhất để bạn cách điệu đẹp hơn là cầm bút và luyện tập thật nhiều. Nhớ chú ý dành thời gian cách điệu động vật, hoa quả, cây cối càng nhiều càng tốt.
Phối màu đơn sắc là cách phối màu rất được ưa chuộng. Đây là cách kết hợp một màu gốc với các sắc độ đậm nhạt khác nhau tạo thành một dải màu. Không cần quá cầu kỳ và nhiều kỹ thuật nên kiểu phối màu đơn sắc này rất dễ chịu và thu hút người nhìn. Chính sự đơn giản đó đôi khi làm trang phục nhàm chán không để lại ấn tượng nên việc chọn thêm phụ kiện cho trang phục phối màu đơn sắc là điều cần thiết.
Trong tự nhiên có rất nhiều hình dạng khác nhau với những đặc điểm khác nhau. Hình cơ bản ở đây được nhắc đến đó chính là hình vuông, chữ nhật, tròn và tam giác đều. Trang trí cơ bản là cách sắp xếp các yếu tố tạo hình như đường nét, màu sắc, hình mảng, đậm nhạt theo các nguyên tắc trang trí để tạo nên một bố cục hợp lí, có chính phụ, màu sắc hài hòa, thống nhất về nội dung và hình thức.