Bạn hẳn cũng đã đôi lần thấy lạnh tóc gáy bởi cảm giác những bức tranh luôn dõi theo mình. Hiện tượng này đã trở nên phổ biến trong hội họa hiện đại, và cũng đã được lý giải từ khá lâu.
Nghệ thuật hiện đại đã trải qua chặng đường hơn 100 năm, nhưng giới mỹ thuật trong nước vẫn mang trạng thái hỗn loạn đối với việc tìm hiểu loại hình nghệ thuật hiện đại này, họ không chính thức nhận thức được giá trị của nó, họ cho rằng nó không tiến bước theo thời đại trong phương diện ứng dụng hình vẽ hiện đại.
Tương tự như sự quan trọng của im lặng trong giao tiếp, như khoảng ngừng trong bài hát, dấu lặng trong các bản nhạc…, và đây nữa, khoảng trống trong tranh đóng một vai trò cực quan trọng, nhân vật chính có thể được vẽ rất đẹp chỉn chu, chi tiết nhưng khi được đặt vô tranh một cách vô tư không cân nhắc, làm cho tranh có một vẻ ngô nghê, tự nhiên chủ nghĩa, khiến nó khác hẳn cái vẻ chắt lọc với tranh của dân chính quy.