Nghệ sĩ Mark Boedges
Nghệ sĩ Mark Allen Boedges (sinh năm 1973) trong một thời gian ngắn đã tích lũy được nhiều giải thưởng và thể hiện công việc của mình trong nhiều phòng triển lãm. Mặc dù nghệ thuật luôn là một phần của cuộc sống của mình, Mark bắt đầu vẽ một cách nghiêm túc hơn chỉ trong thời gian ngắn, và ngay sau đó tiến tới đại học. Ra khỏi trường trung học, Mark học tại Đại học Kansas, nơi anh nhận được bằng triết học. Nhưng a đã gặp nhiều lỗi khi vẽ sơn dầu, và đặc biệt là những bức vẽ ngoài trời, Mark giữ lại những bức vẽ đó. Anh trở lại trường để học Mỹ thuật tại Đại học Colorado.
Anh thích vẽ tranh theo kiểu tiếp cận truyền thống hơn, Mark rời khỏi Đại học sau hai năm để bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu về thiên nhiên. Tranh phong cảnh đã trở thành trọng tâm duy nhất của anh, và sẽ vẫn như vậy trong nhiều năm. Thông qua đó, Mark nghiên cứu về kỹ năng của mình một cách nhanh chóng và ngày một phát triển hơn. Triểm lãm đầu tiên của Mark là vào năm 2003 và đó là một thành công lớn, tranh của anh gần như được bán hết.
Như các nghệ sĩ đều cần tư vấn, anh nhận ra rằng để tiếp tục duy trì anh cần sự hướng dẫn, cần học hỏi nhiều hơn. Mark bắt đầu tìm kiếm những nghệ sĩ khác và tham dự các hội thảo để tìm hiểu tất cả những gì có thể về nghề của mình, anh vẫn tiếp tục làm cho đến ngày nay.
Trong số các danh hiệu hàng đầu, Mark đã nhận được các giải thưởng lớn cho thể loại tranh phong cảnh và ghi danh trên trang bìa của tạp chí Nghệ sĩ quốc tế, cũng như gần đây nhất là giải thưởng Joseph Hartley Memorial tại Salmagundi Club uy tín ở Thành phố New York, Best in Show tại Triển lãm Quốc gia các trường phái ấn tượng của xã hội Mỹ và Best in Show tại Scottsdale Salon of Fine Art.
Đôi dòng tâm sự của Mark Boedges: "Trong khi tôi vẽ nhiều loại khác nhau của các đối tượng, cảnh quan là tình yêu đầu tiên và lớn nhất của tôi. Giống như nhiều nghệ sĩ, tôi phấn đấu để đạt được một hiện thực họa trong công việc của tôi. Tôi làm điều này vì lý do tốt. Trong một thời đại mà tất cả các cách thức của phương tiện truyền thông trực quan được dễ dàng sản xuất và nhân giống, một bức tranh cũng có một lợi thế rõ ràng: nó có một thực tế, bề mặt xúc giác. Độ sâu không chỉ là một ảo ảnh của điểm ảnh nhưng chất lượng thực sự phụ thuộc vào các lớp sắc tố và sự mềm mại xung quanh một bức sơn dầu. Vì vậy, tôi cố gắng làm những gì để vẽ một cách tốt nhất, bản vẽ phải đậm chất sơn dầu. Chính xác là vẽ thế nào để biến nó trở thành một câu hỏi cho mỗi bức tranh, và được quyết định bởi các chủ đề ở bàn tay và những gì về nó, ước gì tôi có thể nắm bắt được.
Và kể từ khi tôi chủ yếu là làm việc ngoài trời, tôi nên đề cập đến thời tiết, điều đơn giản và bất di bất dịch của thiên nhiên, hình dạng một phần lớn hình dạng trong những gì tôi làm và tôi làm điều đó như thế nào. Tôi tuân thủ mạnh quy tắc 90/10: 90% những gì tôi cố gắng làm là chăm chỉ, tập trung, việc xử lý kỷ luật và 10% là một cái gì đó chúng ta thường gọi tài năng, hoặc khả năng Chúa ban. Tôi dành thời gian đáng kể tập trung vào nhiều khía cạnh kỹ thuật của một bức tranh. Nhưng cuối cùng, có một tầm nhìn, một lý do tại sao tôi muốn vẽ một cái gì đó ở nơi đầu tiên, và nó là niềm hy vọng của tôi vẫn còn đúng với tầm nhìn với mỗi bức tranh, và để truyền đạt nó cho bạn rõ ràng như tôi có thể".
>>> Danh họa Van Dyck
>>> Những em bé trong tranh Emile Munier